Ring ring
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
 phan 13

 Qua lời tên A Tùng già làng săm soi nhìn mọi người, đoạn ông ta cất tiếng với giọng nói sang sảng:

- Cái bụng già làng rất vui! Bản Xẹt Thả xin đón mời các ông người Kinh vào bản làng.

Nghe vậy lão Mã Dần liền ra hiệu cho mấy tên đàn em Trần Thành lấy quà ra tặng. Thấy muối và cá khô được trao tay làm già làng hết sức cảm động, ông ta đến bên ôm lấy lão pháp sư tỏ vẻ quý mến rồi đưa mọi người lên một căn nhà rông rộng rãi nhất để tiếp tục trò chuyện.

° ° °

Buổi tối tại bản làng Xẹt Thả sôi động hẳn lên, không khí hội hè được dân bản tổ chức cho thầy mo A B lăng lập đàn tràng làm phép giải trừ ma thuật tại khe núi cây sồi.

Lão pháp sư Mã Dần đánh trúng tâm lý người ở buôn Xẹt Thả:

họ thích gạo muối cá khô và từng xấp tiền mới. Khi vào nhà rông, lão vẫn đại diện cho nhóm Trần Thành đối đáp người trong bản, lão ta mới nói ý định muốn nhờ thầy mo trong bản làng giải trừ giùm ma thuật ở cửa hang có kho tàng của Lê Kiệt.

Già làng nghe xong liền lắc đầu đáp:

- Các ông người Kinh ơi, không được đưa cái chân đến đó đâu! Có nhiều con ma thè cái lưỡi lắm.

Ngồi bên già làng, Trần Thành mới cất tiếng hỏi lại ngay:

- Sao già làng không cho bọn tôi đến chỗ có cái cây đụng đến Giàng?

Già làng lại đáp bằng giọng nghiêm túc:

- Ở đó có lũ ma thè lưỡi ai đến cũng phải chết thôi. Ngày xưa cái ông râu giết hết người trong đó làm con ma giữ của, bây giờ chúng dữ lắm …

Nói xong già làng mới kêu thầy mo A B lăng đến gặp bọn người Trần Thành để kể:

…Mấy chục năm trước, có một ông râu quai nón dẫn theo mười tên gia nhân ăn mặc như lính trận từ phương xa đến bản làng Xẹt Thả nằm trong rừng núi Mường Mây này. Sau già làng và thầy mo A B lăng mới biết ông ta có tên Lê Kiệt.

Lúc bấy giờ Lê Kiệt cũng đưa cho bản làng nhiều gạo muối và tiền mới rồi nói:

- Thầy phong thủy nói, nhà ta ở phương Bắc gần nơi đầu rồng mà cái đuôi dài đến tận đây, trước một hang đá có cây sồi đụng đến Giàng, đuôi nó thường bị quậy phá nên ta muốn trấn ếm. Nghe nói nơi bản Xẹt Thả có thầy mo cao tay ấn lắm, ta muốn nhờ nó làm ma thuật trấn ếm không cho mọi người thấy được hang đá mà vào quấy nhiễu đuôi rồng nữa.

Bản làng Xẹt Thả thời bấy giờ mới hãy còn nghèo cho nên già làng và thầy mo A B lăng chấp nhận ngay lời đề nghị của Lê Kiệt vì thấy không có tổn hại gì cho bản làng, do hang đá nằm xa bản làng. Vì vậy sau khi trấn ếm xong thầy mo A B lăng trở về buôn bản. Rồi trong giấc ngủ thầy mo A B lăng thấy rõ mười con ma mặc áo lính hiện ra gào thét chỉ vào ông ta nói:

- Thằng A B lăng! Mày ếm bùa làm bọn tao thành ma giữ của cho tên gian ác Lê Kiệt rồi. Tội mi lớn lắm!

Thầy mo A B lăng nào sợ ma, ông ta liền trả lời:

- Tại sao gieo tiếng ác cho ta? Ta nào ta có ếm bùa bọn mi thành cái con ma giữ cửa bao giờ? Ta chỉ ếm không cho ai nhìn thấy cái hang đá đó thôi!

Mười hồn ma mặc áo lính vẫn gào thét bên tai:

- Tên Lê Kiệt độc ác lắm, nó sai bọn ta đặt cạm bẫy, sai ngươi ếm bùa mọi ngóc ngách. Việc vừa xong là nó đã cho bọn ta no uống say, không ngờ trong thức ăn có thuốc độc làm bọn ta phải chết bất đắc kỳ tử, nó còn đem treo cổ bọn ta từ khe núi cho đến chỗ để ba cái rương cất giấu của cải làm con ma thần vòng giữ của cho nó suốt đời rồi.

Cuối cùng thầy mo A B lăng kết thúc câu chuyện vừa kể với bọn người Trần Thành:

- Người ở bản Xẹt Thả không ai dám đến khu cây sồi đụng đến Làng nữa. Ai cũng nói là hang tử thần. Nếu mấy ông người Kinh muốn đàn cái chân vào hang cây sồi phải cho thầy mo lên đàn làm lễ tế cúng, phải đâm một trâu đực lấy ra tế Giàng, phải giết mười con dê cái cúng bọn ma thần vòng, phải có đủ hình nhân mới giải được thuật. Tốn kém lắm mấy ông người Kinh ơi!

Lão pháp sư Mã Dần vô cùng ngạc nhiên khi phải lập đàn tế một con trâu mười con dê, cùng bao nhiêu thứ đồ mã hình nhân mới giải trừ được ma thuật tại cửa hang cây sồi. Nhưng vì rừng nào cọp đó, mỗi nơi có cách trấn ếm bùa phép khác nhau, chỉ có người trong cuộc mới có thể ra tay hóa giải được.

Lão Mã Dần nói với Trần Thành:

- Chắc chùng ta phải chịu tốn kém, nhờ vậy mới đi vào trong kho tàng được.

Rồi lão ta tiếp tục hỏi thầy mo A B lăng:

- Bọn ma thần vòng giữ của dữ lắm, liệu thầy mo A B lăng có trừ chúng được không?

Thầy mo B lăng lắc đầu, đoạn đáp:

- Hồi tên quai nón Lê Kiệt chỉ đến nhờ thầy mo A B lăng ta làm phép đóng cửa hang thôi, nên ta chỉ có thể giải trừ được ma thuật này thôi. Còn mấy con ma thè lưỡi do thứ bùa chú của người Kinh, ta không trừ được đâu.

Nói về bọn ma thần vòng giữ của nơi kho tàng, lão pháp sư Mã Dần từng sai bọn âm binh từ Hằng Sơn đến đánh bọn chúng. Lão tỏ ra trên cơ, nên lão ta nghe xong tỏ ra không lo sợ bọn này nữa. Bởi vậy đêm nay mới có đàn tràng cho thầy mo A B lăng lên làm phép giải trừ ma thuật tại khe núi cây sồi.

Tối nay nơi sân nhà rông, cờ đuôi nheo xanh đỏ được dựng quanh đàn tràng.

Một cây cột blangkhao được người trong bản làng Xẹt Thả dựng lên từ buổi sáng theo lệnh thầy mo. Họ chặt một cây bông gạo để trồng cột blangkhao này sau khi sơn đủ màu rực rỡ.

Thầy mo A B lăng đứng ra chủ trì làm phép, ở xung quanh còn trồng bốn cây cột thấp, nói lên cây blangkhao là trung tâm của bốn hướng đại diện cho Giàng.

Trên đỉnh blangkhao còn được trang trí những bông kơnia và dưới gốc cột một con trâu đực. Mười con dê cái được quây trong một chuồng bằng tre cao gần đầu gối cạnh đàn tràng.

Dân bản làng Xẹt Thả đến giờ đã vây quanh cột blangkhao để múa hát, trong tiếng cồng chiêng rền vang như cảnh lễ hội mừng năm mới. Những thanh niên trong bản đầu quấn khăn thổ cẩm giắt theo sợi lông công lông trĩ đẹp mắt, tay cầm giáo vừa múa vừa dứ vào thân trâu, những thiếu nữ như trợ thủ múa hài hòa theo tiếng chân đi dồn dập của bọn thanh niên.

Thầy mo A B lăng từ trên sàn nhà rông đón tay ra đấu cho đám nam nữ ngừng tay đánh cồng chiêng nhảy múa. Ông ta đi từ nhà rông đến nơi dựng đàn tràng, đưa mắt nhìn già làng ngồi với nhóm người của Trần Thành, lên tiếng:

- Đã đến giờ làm lễ đâm trâu, bản làng Xẹt Thả xin già làng lên đàn thắp nhang tế cáo với Giàng.

Nghe thầy mo mời lên đàn, già làng vội bước về nơi hành lễ, ông lấy ba cây nhang cắm vào bát nhang đặt trước bàn hương rồi khấn vái. Sau khi già làng vừa cầu khấn xong, tiếng cồng chiêng lại tiếp tục nổi lên vang động cây rừng.

Tiếp theo thầy mo A B lăng cầm ba cây nhang mà múa, một tay cầm giáo như muốn phóng về hướng con trâu nằm dưới chân cột blangkhao.

Thông thường nghi lễ đâm trâu chỉ tổ chức vào dịp đón năm mới hay cầu xin một vụ mùa được thu hoạch tốt dẹp, nhưng đêm nay bản làng Xẹt Thả tổ chức lễ đâm trâu vì lý do giải oan cho lũ ma trành, ma xó của núi rừng đang giữ của cải nơi hang tử thần.

Khi thầy mo bước vào đàn cúng Giàng, trai gái trong bản lại tiếp tục nhảy múa bên nhau nhằm mua vui cho các thần linh hiện về thụ hưởng lễ vật. Đang nhảy múa bỗng thầy mo A B lăng chỉ cây giáo vào người tên A Tùng. Anh ta biết mình được thầy mo chọn ra đâm trâu, nên vừa múa cây giáo theo tiếng cồng chiêng vừa đi quanh cột blangkhao nhắm cây giáo vào thân trâu mà đâm, khoảng vài lượt như thế làm con trâu đau đớn lồng lộn muốn bứt dây chạy thoát thân.. Đến lúc giết trâu lấy máu tế Giàng, các thanh niên múa theo sau tên A Tùng, cũng cầm giáo đâm túi bụi vào mình con vật. Còn A Tùng để cây giáo ghim chặt vào thân trâu rồi chạy bay đến bên thầy mo nhận lấy một lưỡi mã tấu sắc bén. Nhận xong là tên A Tùng chạy đến bên con trâu sắp ngã quỵ vì thương tích, bất ngờ dùng lưỡi mã tấu chém vào khủy chân sau con vật.

Con trâu càng đau nó càng lồng lộn lên chạy quanh cột blangkhao. Tên A tùng quyết đuổi theo sau, vừa chạy vừa múa rồi chém nốt khủy chân sau còn lại của nó. Khi con vật bị chém cả hai chân ngã xuống không chạy được nữa, bấy giờ tên A Tùng mới cầm lại cây giáo để đâm sâu vào con vật cho chết.

Những thanh niên khác dùng nồi đồng hứng lấy máu trâu để dâng lên đàn cúng Giàng.

Thầy mo B lăng cầm lấy nồi đồng đựng đầy máu trâu đặt lên bàn hương án, miệng lâm râm đọc những câu chú. Thầy mo quơ cây phất trần lên xuống ngang dọc khắp đàn tràng đoạn cúi xuống sụp lạy. Lạy xong ông ta mới đứng lên ra lệnh cho đám thanh niên đưa con trâu ra đàn lửa thui nướng.

Già làng nói với nhóm người Trần Thành:

- Bản Xẹt Thả vừa dâng con trâu đực để cúng Giàng, bây giờ thầy mo A B lăng cúng cho bọn ma xó ma đói thịt heo, thịt gà. Cúng bọn ma trành ma sói ở chốn núi rừng mười con dê cái kia, cho chúng làm ngựa cho lũ ma cưỡi đi nơi khác. Thầy mo A B lăng sẽ đốt các hình nhân voi cọp để chúng xua đuổi các hồn ma canh giữ cửa hang là xong.

Sau khi tế lễ lên Giàng đã xong, thầy mo A B lăng lấy lúa, bắp ném vãi ra khắp sân, đoạn đốt các hình nộm hình nhân voi cọp, còn bọn thanh niên nam nữ tiếp tục nhảy múa theo tiếng cồng chiêng. Lúc này thầy mo lai chỉ vào các bài vị miệng lâm râm niệm bùa chú, làm như thế ba lần mới lên tiếng như ra lệnh:

- Các thanh niên trong bản làng Xẹt Thả hãy giết mười con dê cái đem máu và xác mỗi con chạy về bốn phương tám hướng cho lũ ma án ngự hang tử thần làm ngựa cưỡi đi nơi khác!

Thầy mo vừa nói xong tức thì bọn thanh niên tay cầm giáo tiến thẳng về chuồng dê. Mỗi người đâm chết một con làm máu con vật tuông xối xả rồi nhảy vào chuồng xốc ngay xác để lên vai chạy như bay vào rừng trong màn đêm tăm tối.

Già làng lại giải thích:

- Thịt trâu người bản làng mới ăn vì đó là lộc của Giàng cho dân bản hưởng.

Còn dê cúng lũ ma, người bản làng Xẹt Thả không ăn mà đem vào rừng bỏ cho lũ ma xó, mã lai đến nhận.

Lúc này trên đàn tràng, thầy mo A B lăng lại lâm râm đọc bùa chú rồi ông ta vẫy gọi lão pháp sư Mã Dần lên đưa cho một cái túi, bên trong đựng thứ bột có mùi xông lên hăng hắc như mùi hành tỏi xoa lên cánh tay lão rồi nói:

- Ta vừa giải trừ xong ma thuật trước hang tử thần rồi, còn đây là bột trừ lũ rắn ma trong hang đá.

Nói xong thầy mo A B lăng đưa cả cái túi cho lão pháp sư Mã Dần. Còn Trần Thành nhìn vào đám đàn em thấy chúng đã hồi phục sức khỏe, chỉ có tên bị treo trên cây còn như mất hồn.

Hắn hất mặt hỏi lão Mã Dần:

- Ngày mai bọn ta đến hang cây sồi được chưa?

Lão pháp sư Mã Dần đáp:

- Theo lời thầy mo A B lăng, cửa hang trước cây sồi đã mở ta cứ đi vào, tuy nhiên …

Giọng nói của lão Mã Dần trở nên ngập ngừng Trần Thành thắc mắc lên tiếng hỏi:

- Pháp sư, còn gì băn khoăn nói ta nghe!

- Thầy mo chỉ giải được ma thuật ở cửa hang, còn về những thứ do Lê Kiệt gài lại như cạm bẫy hay bùa ngải ma thuật khác ta không biết hết. Vì vậy đường vào kho tàng vẫn chưa hết nguy hiểm đâu!

Sau khi nghe lão pháp sư phát họa về tình hình trong hang tử thần. Trần Thành vẫn im lặng, nhưng sáng hôm sau ông ta ra lệnh cho bọn đàn em khởi hành đi vào hang đá trước cây sồi.

Và sau những cạm bẫy đã từng gặp trên đường, một tên đàn em nằm bỏ xác còn một tên đang sợ thất hồn bạt vía cũng như cả bọn từng trông thấy bọn ma cà tưng lấn lũ sói ma trong rừng. Trần Thành phải khích lệ:

- Bọn ta đã giải trừ được ma thuật, chỉ còn bọn ma thần vòng giữ của, chuyện này đã có bọn âm binh của pháp sư Mã Dần triệu tập từ núi Hằng Sơn đến trợ giúp. Tuy vậy bọn ta cần đề phòng thêm cạm bẫy mà Lê Kiệt khi xưa đã gài lại quanh hang đá.

Nói xong sáu người bắt đầu đi chậm lại trong rừng, từng bước chân dò dẫm trên lá khô, từng đường mã tấu phát quang đám cây cỏ mọc um tùm chắn lối.

Khi đến trước hàng cây rậm rạp che khuất đường vào kho tàng, bấy giờ mọi người mới thấy một khe núi hẹp hiện ra chỉ đủ cho một người đi vào bên trong.

Từng người một đốt đuốc đi vào hang. vừa bước chân đến một khoảng trũng có nhiều cây cô dại mọc um tùm, bọn người Trần thành đã phát hiện ra có rất nhiều loài rắn đang bò khắp nơi. Có đủ loại rắn:

nào rắn hổ mang, rắn cạp nong, cạp nia, rắn ráo, rắn chân đèn, rắn lục … đủ màu sắc đủ kích cở dài ngắn to nhỏ nhiều không tả xiết.

Một tên đàn em hỏi Trần Thành:

- Đây có phải cạm bẫy của Lê Kiệt gài hay rắn từ trong hang động bò ra?

Trần Thành cũng ngạc nhiên trước hiện tượng lũ rắn xuất hiện, còn lão pháp sư Mã Dần được thầy mo A B lăng cho thuốc trừ rắn nên hắn ta không cảm thấy hốt hoảng, mới nói trấn an mọi người:

- Lũ rắn thuộc cạm bẫy ma thuật của Lê Kiệt, lão thầy mo A B lăng đã cho chúng ta thuốc bột trừ rắn rồi. Mọi người hãy lấy thuốc chống rắn mà thoa vào tay chân, nhanh lên.

Nghe theo lệnh, bọn người Trần Thành liền nhanh tay lấy lọ thuốc trên tay lão Mã Dần rồi bôi khắp tay chân. Lúc này rắn lớn rắn nhỏ đang kéo nhau từ trong lùm cây khe đá ra cả đàn cả đống, tiến thẳng về đám người đang định vào kho tàng hôi của, có con đã phùng mang định phóng mình vào người ở gần nó.

Dù sẵn sàng ứng phó với lũ rắn độc, nhưng không ai không phải sợ hãi trước trận địa rắn như thế.

Trần Thành cũng vậy, nhưng là thủ lĩnh nên ông ta phải bình tĩnh hơn mấy tên đàn em, mới nói cho mọi người đủ nghe:

- Đừng la hét, đừng cử động đột ngột.

Lời cảnh báo của Trần Thành hình như không hiệu quả, bọn rắn đã phóng nọc vào quần áo của đám người đang đứng im lìm không dám cựa quậy đôi chân. Có con treo mình từ trên đưa đầu xuống, lè lưỡi ra phun phì phì đầy đe dọa.

Tuy chưa có con nào xông đến cắn ai, có lẽ vì mùi thuốc chống rắn được bọn Trần Thành bôi vào người có hiệu quả. Lũ rắn chỉ bò loạn xạ dưới chân hay quấn mình qua đôi giày ống. Nếu đàn em Trần Thành chịu nghe lời ông ta, bình tĩnh và đứng bất động thì sẽ không có sự cố thảm thương xảy đến, nhưng vì hốt hoảng chúng dùng dao kiếm chặt từng con đang đeo bám rồi bỏ chạy, khiến những con rắn hổ mang, rắn ráo, cạp nia phóng mình đến phun nọc độc hoặc cắn vào bọn chúng.

Thông thường rắn hổ mang có thể phóng nọc độc xa đến một hai thước. Rắn cắn rất đau, một tên la to như sắp chết.

Trần Thành lại phải thét lên với đám đàn em:

- Hãy tụ vào nhau đừng tách rời, rồi nổi lửa lên xung quanh!

Tức thì cả sáu người cùng quây quần đấu lưng vào nhau tạo thành một vòng tròn, tay tìm cây khô đốt thành từng đóng lửa cháy xung quanh không cho lũ rắn tràn vào, con nào phóng tới đều bị chém không thương tiếc.

Tên đàn em bị rắn cắn, dù hắn đã bôi thuốc phòng chống, nhưng nhiều con rắn gan lì không sợ mùi thuốc đã cắn làm tên này mặt mày đang tím lại, lã người trên tay đồng bọn.

Lão pháp sư mã Dần kêu bọn thuộc hạ xé áo cột trước chỗ rắn cắn để nọc không chạy về tim, đoạn lão ta lấy ra một lọ thuốc, lấy một viên to tròn màu đen như thuốc tể cho tên này nuốt chững rồi nói:

- Đây là thuốc gia truyền trị nọc độc của rắn, ta đem từ bản xứ qua đây. Hiệu nghiệm lắm!

Loại thuốc trị rắn cắn của lão pháp sư đẩy được nọc rắn ra ngoài trong vòng năm mười phút. Nên chỉ dăm phút sau tên bị rắn cắn đã nôn ra một đống đờm có lẫn màu xanh nọc rắn.

Trận chiến với loài bò sát có nọc độc đã đến giai đoạn hiểm nghèo. Bọn người Trần Thành không tìm được thêm củi đốt nơi đang chôn chân, cho nên nhưng đống lửa cứ tàn dần để cho lũ rắn bò trườn lên nhau qua đám than còn hồng lao vào đám người bên trong.

Một tên không thể chống lại từng đàn rắn bò đến bên chân, hắn phải bỏ chạy nhưng bị ngay một con rắn hổ mang bành phóng đến cắn độc ngay vào đùi.

Trần thành tiếp tục gào thét:

- Lấy lựu đạn ném chết hết rắn độc đi!

Tức thì từng quả lưu đạn thi nhau nổ dòn trong hang đá sau khi ném vào lũ bò sát. Xác và máu rắn bắn tung tóe tạo thành suối máu chảy trong hang đá.

Cả bọn người Trần Thành muốn mở con đường máu trở ra cửa hang, để lại tên đàn em ở lại với lũ rắn độc khi lũ bò sát đang quấn lấy thân thể hắn không rời. Nhưng đâu chỉ có lũ rắn trong hang đá …

Mười xác chết lính biên phòng bị Lê Kiệt treo cổ năm xưa, giờ đây chỉ còn là mười bộ xương trắng hếu, đã buông sợi thòng lọng ra khỏi cổ mà nhảy xuống vay quanh đám người Trần Thành hò hét:

- Ai đụng đến kho tàng sẽ phải chết, sẽ thành ma giữ cửa như bọn ta!

Lão pháp sư Mã Dần nhìn thấy mười bộ xương ma cứ lừng lững tiến sát vào đám người, lão ta lại nắm hàng chục lá bùa ném vào đống lửa, miệng đọc chú thét gọi:

- Hỡi các âm binh vùng Ngũ Nhạc Trung Sơn hãy mau đến hóa kiếp bọn ma thần vòng này cho ta!

Gọi xong âm binh, tức thì có tiếng gió hú ào ào từ ngoài cửa hang đá tràn vào, bọn âm binh của lão pháp sư đã hiện hình thành những con ma quái dị đến trợ giúp bọn người Trần Thành chiến đấu với bọn ma thần vòng. Còn đàn em Trần Thành nhanh tay dán từng lá bùa vào vùng tử khí nhằm hóa kiếp bọn ma.

Mỗi bộ xương người bị dán trúng bùa vào nơi ấn đường đều tan rã thành tro bụi, tuy nhiên hồn ma bọn chúng đã biến thành làn khói bay mất hút vào trong kho tàng.

Bọn người Trần Thành trị được ma nhưng không trị được lũ rắn độc đang ào ào phóng đến, khiến chúng phải chạy thoát thân ra ngoài hang đá. Khi mọi người thoát khỏi vùng nguy hiểm, lão pháp sư Mã Dần nhìn Trần Thành nói:

- Ta bó tay với lũ rắn độc này rồi! Bây giờ chỉ còn đúng năm người sẽ rất khó khăn trở vào hang đá lấy của cải mang đi. Ông Trần tính sao?

Trần Thành nhìn bọn đàn em, khi trước chúng thuộc đám đầu gấu lì lợm nhưng bây giờ sắc mặt không còn tí máu, như gà nuốt dây thun. Ông ta cũng phải thở dài đáp:

- Chắc chúng ta phải trở lại bản Xẹt Thả cầu cứu với già làng và thầy mo A B lăng mới xong …

Thầy Ba Non Nước dẫn nhóm người của Mỹ Lệ đến trước hang cây sồi, mọi người không ai nhìn thấy bọn Trần Thành. Lão Phan Minh nói:

- Hay bọn Trần Thành đã vào kho tàng đem hết của cải đi rồi?

Thầy Ba lắc đầu:

- Ta nhìn thấy ma khí nơi hang đá còn nặng nề lắm! Bọn nham vừa báo cho biết, mười con ma thần vòng đã bị ma thuật của lão Mã Dần hóa kiếp hết rồi, tuy vậy còn nhiều hồn ma đang lảng vảng. Như vậy bọn chúng vẫn chưa mang được kho báu đi.

Sau khi thầy Ba Non Nước tiết lộ xong bỗng nhiên bầu trời trở nên âm u, từng áng mây đen vần vũ kéo đến và rồi từng bóng ma bạc đầu xuất hiện trước mắt mọi người.

Những bóng ma đầu tiên là vợ chồng thái giám và giám hậu Hoàng Bảo Trứ với mái tóc bạc trắng, theo sau có những hồn ma bóng quế khác như quan Tổng binh Lê Kiệt người có bộ râu quai nón rậm rạp, đến bóng ma của tên Cao Lục Phát, A Lền, Hoài Tử …

Riêng Mỹ Lệ, nàng không sao quên được hình bóng của cha và em gái là ông Gia Viễn và Mỹ Tâm, cũng đang hiện đến cùng đám hồn ma thợ săn.

Tất cả các bóng ma đều mặc áo xô tang trong làm rõ lên những bộ mặt xanh xám của xác chết, đang bay bổng nhẹ nhàng. Bấy giờ hồn ma viên thái giám họ Hoàng lên tiếng:

- Ta biết thầy Ba đến đây hóa giải bọn ta thoát khỏi kiếp làm ma giữ của kho tàng. Nhưng …

Thầy Ba Non Nướe mới nhìn hồn ma viên thái giám cất tiếng hỏi ngay:

- Ta chỉ làm việc cứu đời, nhưng nghe như bọn ma các ông còn điều gì chưa thông nữa?

Hồn ma viên thái giảm liền đáp:

- Bọn Trần Thành chưa chịu từ bỏ ý định lấy kho tàng trong hang đá. Bọn chúng đang đến bản Xẹt Thả tìm thêm người trợ lực, vì vậy bọn ta phải làm nốt phần việc giữ kho tàng và bắt những kẻ tham lam phải đền tội, lúc đó mới siêu thoát được.

Hồn ma bà Thôi Oanh Oanh nói theo chồng:

- Chúng không mời được lão thầy mo A B lăng góp sức, nhưng với những xấp tiền mới, tên trần Thành đã dụ được mấy tên thanh niên Thượng cùng theo đến đây. Chúng sẽ chết khi đến kho tàng, sẽ thành thứ ma xó ma rừng thôi!

Quả nhiên khi trời đang âm u vần vũ bởi những đám mây đen, nhóm Mỹ Lệ nghe có tiếng chân người đi đến, lão Phan Minh từng làm bang chủ trong chốn giang hồ xưa kia, nhạy bén hiểu ra:

- Bọn Trần Thành đã đến, có ít nhất mười tiếng chân trong đó có cả một phụ nữ.

Thầy Ba bấm độn rồi nói:

- Đó là con ma nữ thuộc loài hồ ly tinh mượn xác người, dữ dằn lắm. Nó đang dẫn đám âm binh đi đến.

Lúc này các bóng ma đều xanh mặt, hồn ma viên thái giám nói:

- Âm hồn nơi núi Hằn Sơn đi theo tên pháp sư Mã Dần, chúng hóa kiếp hết bọn ma thần vòng của Lê Kiệt, bọn ta tự lượng sức đấu không lại chúng rồi!
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .